Hành trình Xanh & Tối giản bắt đầu sau 1 giai đoạn chông chênh

Hành trình Xanh & Tối giản của mình bắt đầu từ phút chông chênh đi tìm giá trị của bản thân sau những may mắn đầu đời.

Những may mắn đầu đời

Mình sinh ra trong một gia đình bố mẹ làm nông và có buôn bán nhỏ ở vùng quê lúa Thái Bình. Hồi nhỏ mình không nhận ra mình may mắn hơn bạn bè cùng trang lứa ở quê cho tới khi nghe cuộc nói chuyện của bố mẹ với bố mẹ của mấy bạn “hết cấp 2 tôi cho cái H, thằng Đ nghỉ học đi làm kiếm nhiều tiền hơn, tính ra đi làm công nhân tháng cũng mấy triệu, mà cho đi học nó cũng không học nổi như cái T”.

Nhờ sự đầu tư của bố mẹ cho giáo dục cùng sự chăm chỉ của bản thân, dần dần mình vượt qua các cột mốc học sinh giỏi tỉnh, trường chuyên lớp chọn, và thi đỗ ĐH Dược. Sau khi tốt nghiệp đại học, mình làm việc tại một công ty đa quốc gia với thu nhập ổn định, váy áo xúng xính, xung quanh là những người học thức, chỉn chu và chuyên nghiệp. Có lẽ đó là sự may mắn tiếp theo.

Nhưng không, khi cuộc sống quá dễ dàng mình quên mất việc phải rèn dũa bản thân để mạnh mẽ hơn khi những cơn sóng đến. Công việc ổn định và môi trường làm việc chuyên nghiệp khiến mình dần dần mất đi sự nhạy bén với những thay đổi và thử thách trong cuộc sống.

team 01

Công việc định danh bản thân

Mình dành phần lớn thời gian cho công việc, đến mức không còn thời gian cho bản thân và những người xung quanh. Mỗi ngày đều bắt đầu từ sáng đến tối, đôi khi cả vào cuối tuần. Ngay cả vào ngày sinh nhật mình, một người bạn đã bay 1800 km từ Hà Nội vào Hồ Chí Minh để chúc mừng mình. Thay vì tận hưởng khoảnh khắc này, mình mang máy tính ra và tiếp tục làm việc. Bố mẹ, người thân, và hầu hết bạn bè đều gán cho mình nhãn “rất bận”. Mình biết rằng mình đã bỏ lỡ rất nhiều khoảnh khắc quan trọng mà chẳng thể quay trở lại.

Đỉnh điểm là khi giới thiệu bản thân với một người bạn mới, mình đã định danh con người mình với công việc mình làm. Ngoài công việc, mình không tìm được từ nào khác để mô tả bản thân, không có một giá trị, lý tưởng nào mình theo đuổi.

NatureWhisper, Xanh & Tối giản

 

Quyết định nghỉ việc và bước tới hành trình Xanh & Tối giản

Sâu thẳm bên trong mình biết mình muốn khám phá bản thân mình nhiều hơn, công việc chỉ nên là phương tiện để mình tiếp xúc và truyền tải giá trị tới thế giới. Sau 8 năm ra trường, làm việc và phát triển tại duy nhất một công ty, mình biết rằng mình vẫn còn nhiều điều cần học hỏi tại đây. Tuy nhiên, mỗi ngày, tiếng nói bên trong thôi thúc mình ra quyết định “nghỉ việc”. Quyết định nghỉ việc không phải là điều dễ dàng. Mình đã suy nghĩ rất nhiều, đắn đo và phân vân giữa việc tiếp tục công việc ổn định hay bước ra khỏi vùng an toàn để khám phá bản thân.

Nhưng rồi mình nhận ra rằng, cuộc sống không chỉ là công việc. Mình cần thời gian để nhìn lại bản thân, để tìm ra những giá trị thực sự mà mình muốn theo đuổi. Và cuối cùng, ngày đó cũng đến, ngày mình không còn công việc, ngày mình thực sự tự do để nhìn sâu vào bản thân mình, sẵn sàng để trôi theo dòng nước của cuộc đời.

Khi bước vào giai đoạn gap year, mình cảm thấy một sự nhẹ nhõm và thoải mái mà lâu rồi mình không trải qua. Mình bắt đầu dành thời gian cho những sở thích và đam mê trước đây mình đã bỏ quên. Mình quay lại với thiền, yoga, đọc sách và viết lách. Những trải nghiệm này không chỉ giúp mình thư giãn mà còn mở ra những cánh cửa mới, những cơ hội để phát triển bản thân theo những cách mà trước đây mình chưa từng nghĩ tới.

Thời gian gap year cũng cho mình cơ hội gặp gỡ và kết nối với nhiều người mới, những người có cùng chí hướng và đam mê. Những cuộc trò chuyện, những chia sẻ và học hỏi từ họ giúp mình thấm thía câu nói “khi học trò sẵn sàng thì người thầy sẽ xuất hiện”. Có khích lệ, có động viên, có khuyên nhủ, có dọa dẫm, tất cả đều mong muốn mình tốt hơn. Lại một lần nữa may mắn lại xuất hiện trong cuộc đời…

Giai đoạn này cũng cho phép mình bắt đầu tìm hiểu, thử nghiệm và sáng tạo nhiều thứ mới, cũng như được thất bại trong giới hạn cho phép. Mình tiếp cận nhiều khái niệm mới trong mảng “thực phẩm chức năng“, “thiết bị y tế“, thuế và luật cũng như các sản phẩm “chăm sóc cá nhân từ thiên nhiên“, lối sống “Less is more” hay “– = +” … Những việc này giúp mình nhận ra rằng, cuộc sống còn rất nhiều điều thú vị và ý nghĩa ngoài kia, chỉ cần mình dám bước ra và khám phá.

Nhìn lại một năm gap-year, mình đã trải qua nhiều thất bại và không ít lần cảm thấy đơn độc, trống rỗng. Tuy nhiên, thành công lớn nhất của mình trong khoảng thời gian này chính là thông qua những trải nghiệm và tương tác với mọi người, mình đã dần định hình được những giá trị mà bản thân theo đuổi. Những giá trị này bao gồm sự hiện diện, lối sống xanh & tối giản, cũng như kỷ luật để tự do “thân-tâm-trí”. Giờ đây, mình có thể giới thiệu bản thân bằng nhiều từ ngữ phong phú hơn, không chỉ gói gọn trong công việc.

Thời gian này cho phép mình học hỏi những điều mình muốn học, đọc những cuốn sách mình muốn đọc, gặp gỡ những người mà mình muốn tương tác… tất cả đều được thực hiện cùng với sự hiện diện trọn vẹn nhất của bản thân. Những trải nghiệm này đã cho mình thấy những giá trị mà mình tôn trọng và muốn theo đuổi. Khi nhìn lại quá khứ, mình thấy một con người hời hợt trong cả cách học, đọc, tương tác với người khác. Mình không muốn tin mình đã lãng phí những gì trong 30 năm của cuộc đời…

Similar Posts